Đánh giá tổng quan : thức uống tệ, nhân viên phục vụ có thái độ rất không tốt đối với khách hàng, vào quán sẽ không có chào hỏi, cần gì tự đến và “xin” mới có, ra khỏi quán nhân viên như muốn đuổi cổ, trong suốt thời gian ngồi ở quán thì nhân viên làm ngơ.
Chi tiết bên dưới : đọc và cảm nhận ạ
Một chút buồn nhân những giờ đồng hồ cuối trước khi rời khỏi hòn đảo xinh đẹp này, cafe Chuồn Chuồn, một chút thất vọng giữa sự xinh đẹp của biển cả !
❌ Đá á
Chuồn chuồn đẹp, view biển, núi từ trên cao rất đẹp, nhưng ở cái thời buổi mà ngành dịch vụ đang có sức cạnh tranh cực lớn như hiện tại, không phải chỉ cần đẹp là được, mà phải có nhiều hơn, chất lượng dịch vụ chẳng hạn !
Nước uống : bình thường, giá khoảng 55-90k cho các món liên quan đến cafe (không rẻ nhưng không đề cập giá vì hướng theo dịch vụ check in)
ụ ụ (á à ự ọ) : nhân viên không quan tâm khách, khách vào quán tự tìm bàn ngồi không một ai hỏi han, cũng không báo với khách rằng order tại quầy hay tại bàn. Mình vừa check out Novotel mang hết đồ đạt ra đây để chụp hình + ăn uống rồi chiều bay, lỉnh kỉnh vali túi xách nhân viên nam nhìn thấy cũng ngoảnh mặt làm ngơ (phần này mình nói thêm, vì không phải trách nhiệm của nhân viên, chỉ là nhìn thấy 2 người phụ nữ tay xách nách mang mà mấy bạn nam làm ngơ, từ đường lên quán có các bậc cầu thang, mang 2 cái vali lên mệt xĩu, nên hơi buồn thôi). 2 mẹ con tìm được 1 ghế sofa dài để ngồi thì cũng không có ai đến, mình đến quầy pha chế hỏi thì mấy bạn mới kêu là order tại bàn chị cứ lại bàn đi. Mình lại bàn ngồi thì lấy 1 gối trên sofa nghiêng người ngã lưng tí vì hơi mệt thì bạn nhân viên quăng cho mình 2 cái menu khác nhau rồi nói với mình là ở quán không được nằm. Mình gọi 2 ly nước , 1 cafe cốt dừa 90k, 1 cafe đen đá 55k. Chưa kịp làm gì thì có bạn khác đến đòi thanh toán tiền, thật tình chưa thấy cafe nào order tại bàn mà đòi lấy tiền liền vậy luôn á, kiểu sợ mình uống xong rồi nhảy biển bơi về á chứ cái đường ra mấy bạn chặng lại rồi á, mà quán buổi trưa cũng vắng khách chứ có đông đâu, okay xem như quy định vậy, bonus thái độ nhân viên ra lấy tiền rất coi thường, nhất là mình đang tìm tiền lẽ để bạn khỏi thối nên chắc nghĩ hông đủ tiền trả á, buồn ghê. Uống được 5’ thì mình đau bụng, khó tiêu, buồn ói, nguyên nhân thì không rõ (không dám đổ trách nhiệm cho quán) nên lôi vali vào toilet mở ra tìm thuốc uống đỡ, lúc lôi vali đi ngang quầy pha chế, các bạn nhìn mình chằm chằm tỏ ra e ngại cái gì ấy. Phần xin nước là phần làm mình tuột mood cho cả chuyến đi luôn á, vẫn biết các quán cafe như thế này không phục vụ nước để khách không ngồi quá lâu nhưng rõ là mình cầm viên thuốc dạng sủi đến thẳng quầy pha chế, tìm 1 bạn nhân viên hỏi “chị ơi ở đây mình có nước lọc...” chưa nói hết câu thì bạn ngắt ngang “ở quán không phục vụ nước lọc hay trà đá gì đâu chị”, giống như tạt gáo nước lạnh vô mặt luôn, mình vẫn bằng 1 cách nhẹ nhàng nhất nói với bạn “em chỉ muốn xin 1 cốc nước lọc bé bé để pha thuốc uống thôi ạ”, lúc này bạn mặt nặng mày nhẹ với mình, kêu bạn nhân viên khác đứng trong quầy đưa ra cái cốc, rồi rót cho mình cốc nước trong sự hậm hực. Thật sự lúc đó vừa nôn xong, trong người bức bối, mà còn bị dằn mặt như này nữa. Ở dưới mình có hình của ly nước đang pha thuốc sũi dizzo trị khó tiêu còn đó, vừa mệt vừa tức. Chi 145k cho 2 ly nước mà cảm giác bị đối xử như xin 2 ly nước đó vậy á, đúng là 30’ sóng gió của cuộc đời em luôn á mọi người. Mẹ em lớn tuổi, hơi mệt mõi vì di chuyển xa, đi chơi nhiều ngày, mang vác vali nhiều nên có hơi vật vựa, nhưng mỗi lần bà vật vựa có ý định ngã người nghiêng lên sofa thì mấy bạn nhân viên nhìn chầm chầm 2 mẹ con em á, như là nằm xuống là mấy bạn bị trừ lương vậy đó (thật ra là không có nằm ạ). Từ lúc vào quán đến giờ em không còn hứng thú chụp choẹt gì hết luôn ạ, buồn ghê.
Thật sự là em ở saigon có thể tự hào uống được 90% quán cafe ở saigon, từ cà phê bệt 15k buổi sáng đến cafe landmark 81 hay cốc nước ở mấy chiếc villa nhà hàng âu bên quận 2 giá vài trăm nghìn chưa bao giờ bị để ý từng hành động như tội phạm như vậy á. Nên thật sự là 1 trãi nghiệm rất rất là tệ luôn.
✔️ Lời cuối, không dám quay lại thêm lần nữa, mình chi tiền để cảm nhận sự thoải mái, không phải để bị coi thường như vậy đúng không cả nhà? Mình không nói 145k nghìn to như cái bánh xe nhưng cũng là đồng tiền bát gạo, sẳn sàng chi trả nhưng phải nhận lại được giá trị tương đương thì chúng ta mới cảm giác vui vẻ mà đúng không?
Rate 3/10 điểm, 3 điểm này là vị trí đẹp, mặc dù thật sự 2 mẹ con chỉ dám ngồi ở góc sofa này, không dám đi đâu vì sợ mấy bạn nhân viên dòm ngó.
PQ đẹp, nhưng mình buồn, mình về đây. See you again to enjoy better, soon!